Đăng ngày:
Để tới nhà Trưởng xóm Phúc Tiến, xã Phúc Lương , chúng tôi phải vượt qua nhiều đèo dốc,khúc cua vắt ngang những đồi chè và cánh rừng trồng. Cư dân ở đây sinh sống không tập trung, nhưng cảnh sắc thiên nhiên thanh bình và hữu tình, màu xanh của lúa, chè và cây rừng như trải thảm trước tầm mắt. Người trưởng xóm tiên phong mở hướng phát triển kinh tế Xây dựng đội ngũ trưởng xóm là đảng viên ở Định Hóa Anh Đinh Văn Phúc, Trưởng xóm Phúc Tiến, xã Phúc Lương , chăm sóc vườn cây ăn quả của gia đình. Nhàanh Đinh Văn Phúc nằm ẩn mình dưới màu xanh cây trái, được xây dựng theo phong cách khá hiện đại. Chiếc ô tô 4 chỗ đời mới đỗ gọn ở góc sân. Bên bàn trà kê ở hiên nhà, chỉ có bố anh Phúc - cụ Đinh Quang Ngọ đang ngồi thảnh thơi thưởng trà. Tiếng chim chóc hót véo von, tạo nên bản nhạc rừng không phải miền quê nào cũng có được. 15 phút sau, anh Phúc mới từ nươngchè về nhà tiếp chúng tôi. Nhìn anh phong độ, trẻ trung hơn tuổi 48. Với cách nói chuyện từ tốn, điềm đạm, anh Phúc để lại ấn tượngvề một người “thủ lĩnh” xóm Phúc Tiến nói ít, làm nhiều. Có lẽ chính vì tính cách đó nên anh được người dân trong xóm tin yêu, nể trọng;hơn 150 hộ dân nơi đây tín nhiệm bầu làm Trưởng xóm13 năm liên tục. Phúc Tiếncó đông đồng bào dân tộc Tày , từng là một xóm nghèo do điều kiện tự nhiênkhông thuận lợi. Xóm có nhiều đồi cao, độ dốc lớn, những cánh đồng trồng lúa nằm xen kẹt, khó canh tác, chủ yếu phụ thuộc nước trời… Làm thế nào để giúp bà con từng bước ổn định cuộc sống, vươn lên thoát nghèo từng là bài toán khó giải, khiến anh Phúcnhiều đêm mất ngủ, trăn trở tìm hướng đi. Cuối cùng, anh và các cán bộ xóm đã xác định được cây trồng chủ lực của địa phươnglà cây chè và trồng rừng sản xuất nên tích cực tuyên truyền, vận động bà con làm theo. Nhờcác chính sách ưu đãi tín dụngcho hộ nghèo, nhiều gia đình mạnh dạn vay vốn đầu tưtrồng rừng, thay thế các giống chè cũ bằngchè lai cho năng suất, chất lượng cao. Phần lớn các hộ đã chuyển sang gieo cấy lúa nếp Vải để làm cốm, tăng giá trị thu nhập trên cùng một diện tích canh tác. Tất nhiên, anh Phúc luôn là người tiên phong làm trước, chứng minh được hiệu quả kinh tế để người dân tận mắt nhìn thấy. 20ha đồi thấp được phủ xanh bằng cây chè; 100ha đồi cao, độ dốc lớn được trồng keo; hơn 30ha đất canh tác được gieo cấy 2 vụ lúa, trong đó có 1 vụ chuyên canh lúa nếp Vải. Anh Phúc cho biết: Ở Phúc Tiến, gần như 100% số hộ khi thu hoạch lúa nếp Vải đều làm cốm bán, nhà ít có thu nhập khoảng 10 triệu đồng/vụ; nhà làm nhiều thì 30-40 triệu đồng/vụ. Những năm gần đây, bà contích cực đầu tư chăm sóc rừng gỗ lớn đạt tiêu chuẩn FSC nên giá bán tăng từ 900 nghìn đồng/tấn gỗ lên 1,2 triệu đồng/tấn gỗ. Nhờ đó, đời sống ngườidântừng bước được nâng cao. Xóm chỉ còn 6 hộ nghèo, trong năm nay sẽ phấn đấu giảm thêm 2 hộ nghèo, không có hộ nào phải ở nhà dột nát. Xuất phát điểm nghèo khó, Phúc Tiếnvươn lên top đầu những xóm ở Phúc Lương có phát triển kinh tế nhanh, mạnh. Trong kết quả đó, có sự đóng góp không nhỏ của anh Đinh Văn Phúc khi phát huy được vai tròđầu tàu gương mẫu. Nhưng khi nhận lời khen ngợi từ chúng tôi, anh lại khiêm tốn cho rằng: Tôi chỉ có vai trò định hướng, khuyến khích bà con phát triển kinh tế theo hướng hiệu quả nhất, còn kết quả có được là do bà con chịu thương, chịu khó, nỗ lực vượt qua những khó khăn. Mình nói ít thôi, phải hăng hái tăng giasản xuất, lao động, nếu gia đình mình có thành quả, bà con nhìn vào mới tin, mới nghe và làm theo. Câu nói đókhiến tôi bất giác đưa mắt ngắm kỹ hơn cơ ngơi của gia đình anh Phúc. Quả thật, ngôi nhà khang trang, thoáng rộng nằm giữa vườn cây trái sum suê nào bưởi, chuối, mít… xa hơn một chút là đồi chè, nằm dưới những vạt rừng xanh ngút ngát. Kinh tế ngày càng khá giả, gia đình anh có điều kiện mua máy móc phục vụ sản xuất, vừa giảm công lao động, vừa rút ngắn được thời gian. Không để chúng tôi nói lời trầm trồ, anh bảo: Xóm cũng có gần chục hộ mua được ô tô rồi; còn gần như nhà nào cũng đầu tư máy móc mi niphục vụ sản xuất vì với đặc thù đồng ruộng ở Phúc Tiến không bằng phẳng, nhiều ruộng trũng nằm xen kẹt nên không thể sử dụng được máy lớn. Trên đường trở về, chúng tôi có ghé vào nhàmột hộdân để mua cốm. Biết chúng tôi vừa từ nhà Trưởng xóm ra, các thành viên trong gia đình đều khen ngợi anh Phúc với những lời chân thành, mộc mạc khiến chúng tôi cũng lâng lâng niềm vui.